Chương 40: Dựng kiếm giữa chân
Edit: Sakura Trang
Nữ đế nói nhẹ: “Để cho hắn sinh, trong vòng một canh giờ ta muốn hắn sinh ra.” Hai tên ngục tốt gỡ tấm ván gỗ trên thai bụng hắn xuống, thai bụng bị tấm ván đè ép lâu, đã trĩu thành hình lê, chẳng qua do thai nhi nằm ngang trong bụng, nên vẫn chưa vào chậu.
Thái y được chỉ lệnh đến trước mặt thích khách, đặt hai tay lên hai cạnh bụng lớn chỉnh thai cho hắn, thai bụng to lớn bị ván gỗ đè ép sưng lên một mảng lớn, nhìn còn lớn hơn trước nhiều. Hai tay thái y bóp chặt đầu và chân của bào thai trong bụng, thô bạo xoay một vòng thai nhi trong bụng, thai bụng kia bị xoa chuyển lay động không ngừng, thai nhi trong bụng cũng đá đạp liên tục, thai bụng bị đá lồi lên.
Y phục của thích khách kia đều bị mồ hôi thấm ướt, nhắm mắt lại thở hổn hển, “Hô… A a… Rốt cuộc ngươi còn muốn làm gì… A!”
Nữ đế cười nói: “Tiếp sinh cho ngươi không tốt sao? Bụng này của ngươi cũng sắp không chịu được rồi, không sinh thì hài tử sẽ chết ngạt đấy.”
Thích khách cười lạnh nói: “Hô… A ngươi sẽ có lòng tốt như vậy sao… A a a…”
Hai tay thái y đặt chồng lên trên thai bụng tràn đầy vết thương, ấn mạnh xuống một cái, thai bụng đã bị thuốc thúc sinh thôi thúc muốn sinh từ lâu, hiên tại bụng càng trở nên nóng bỏng, cung lui mạnh mẽ có lực.
Thái y theo lực đạo của cung lui dùng sức đẩy xuống, thai nhi bị đè ép mạnh, chỉ chốc lát sau liền vào chậu. Nữ đế nhìn đáy bụng đầy đặn như một quả cầu nước lớn kia, giọng nói lạnh lẽo: “Để hắn nghiêng bốn mươi lăm độ, ta muốn nhìn thấy dưới thân của hắn, nhìn xem hài tử đi ra bằng cách nào.”
Thích khách vốn bị trói đứng thẳng trên giá gỗ, hiện tại Nữ đế ra lệnh như vậy, lập tức có người nghiêng giá gỗ về phía sau bốn mươi lăm độ. Hai tên ngục tốt tách hai chân hắn ra đầy thô bạo, — đối diện thẳng với Nữ đế, Nữ đế có thể nhìn thấy rõ ràng sinh miệng giữa hai chân hắn đã mở hết, ngoài miệng đang chảy đẩy nước ối và máu.
Thái y dùng hết sức lực đẩy bụng cho thích khách, như là sợ không khiến hắn sinh ra được trong thời gian Nữ đế quy định, thái y rút tay ra khỏi thai bụng, tiếp theo cùi chỏ dùng sức đè ở đáy bụng, một cái lại một cái đè ép lên trên thai bụng, “Ách a…” Thích khách bị căng đau liên tiếp trào lên trong bụng kích thích đau đến không muốn sống, thai bụng này như sắp bị ép nổ vậy.
Rốt cuộc dưới sự đè ép không ngừng thai nhi cũng trượt vào sinh đạo, cảm giác ngộp trướng nơi đáy bụng sắp ép điên thích khách rồi, hắn dùng sức đẩy mạnh xuống dưới, thai nhi trượt dần từ trong sinh đạo ra, hắn cảm giác bên dưới mình bị chống căng, cảm giác ngộp trướng lại tăng lên một bậc, hắn đã quên mình đang ở trong địa lao, trong đầu chỉ có một ý niệm: Muốn sinh!
Đột nhiên Nữ đế rút một thanh kiếm ra dựng thẳng dưới thân thích khách, mũi kiếm cách đầu thai đang bị kẹp giữa hai chân chỉ có mấy phân, nàng nói khẽ: “Còn muốn sinh không?”
Thích khách nhìn thấy thanh kiếm dài giữa hai chân mình run rẩy nói: “Ách a, ngươi muốn làm gì?”
Nữ đế cười nói: “Ta sẽ để thanh kiếm này ở đây, không đẩy thêm lên nữa, nếu ngươi tiếp tục sinh hài tử này thì nó sẽ rơi xuống thanh kiếm, là chính ngươi muốn giết cốt nhục thân sinh của mình đấy.”
Thích khách nghe lời nói này trong lòng run lên, lại nôn ra một ngụm máu lớn, hắn nhìn thai bụng của mình mang theo không nỡ, mặc dù trước đó đã nghĩ đến chuyện sẽ dẫn hài tử cùng đi xuống suối vàng, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, là chính tay mình giết chết nó.
Cung lui trong bụng lại tập kích, thai bụng đang đẩy thai nhi đi xuống, nhưng giữa chân dựng kiếm, sao hắn có thể khiến thai nhi chết ở trước mặt mình được. Thích khách nín một hơi đối kháng lại cơn đau trong bụng, cố chịu đựng không dùng sức, nửa đầu thai giữa chân cuối cùng cũng không xuống thêm nữa.
Nữ đế vẫy tay để cho thái y rời đi, tiếp tục lẳng lặng nhìn bộ dáng nín không sinh của thích khách, hai tay hắn bấu chặt vào tấm ván gỗ sau lưng, nín đến nổi gân xanh. Nhưng bào thai trong bụng cũng không thông cảm sự thống khổ của cha, ở trong bụng quơ tay chân, không hài lòng việc cha để mình kẹt lại trong sinh đạo, vì vậy đáy bụng lớn dọa người kia thường xuyên lồi lên lõm xuống.
Tay Nữ đế sờ nhẹ lên từng chỗ bị đá lồi lên trên đáy bụng thích khách, vừa sờ vừa hỏi: “Thật là một hài tử hoạt bát, đáng tiếc cha ngươi không quan tâm ngươi, lại nhẫn tâm giấu ngươi ở trong bụng, ngươi nói xem ở trong bụng lâu có thể sẽ chết ngạt hay không?”
Thích khách nghe những lời như vậy trong lòng đau đớn vô cùng, bề mặt thai bụng đã sưng đỏ một mảng lớn từ lâu, bị một đôi tay vuốt ve càng thêm căng đau.
Thích khách thật sự không nhịn nổi, hắn cắn chặt hàm răng toàn thân run rẩy, thai bụng phập phồng lên xuống, lúc này đầu thai cứ một khắc lại thò ra một chút. Nữ đế đột nhiên giật mình hô lên: “Oa! Ngươi lại sinh ra thêm một chút rồi này, xem ra ngươi sắp sinh được hài tử ra ngoài rồi.”
Bạn phải đăng nhập để bình luận.