Chương 5: Lửa đốt thai huyệt/ cột băng đâm huyệt/ cắm vào tử cung/ thai bụng xích đu/ bị đánh phun sữa
Edit: Sakura Trang
Thân thể lão hoàng đế đã đau đến không còn sức rồi, rõ ràng muốn giãy giụa chân, nhưng lại thả lỏng treo ở eo hắc y nhân đã lăng ngược y, bởi vì như vậy có thể giảm bớt đau rát nơi cổ chân do bị dây thừng ma sát.
Mà hành động này lại bị đại Đại hoàng tử theo bản năng hiểu thành, y mặc dù đau đến co quắp, non huyệt chảy máu, có thể là bị bỏng rồi rách ra, dưới tình huống này, vẫn có khoái cảm kịch liệt và trống không, còn muốn bị người dùng côn thịt đâm mạnh mới thỏa mãn, càng cảm thấy khinh bỉ.
Chân dài trắng mập của lão hoàng đế co rút không còn sức, chợt bị đầu gối thúc vào khiến cây nến to ngắn thọt sâu vào trong huyệt đạo ướt mềm, giữa hai múi thịt trắng nõn đều là vụn nến nhỏ.
Hai ngón tay đại hoàng tử đẩy ra non huyệt, ngón trỏ và ngón giữa đưa vào, kẹp lại cây nến, kẹp nhiều lần đều không kẹp được cây nến trơn trượt.
Hắn cười lạnh một tiếng, toàn bộ quả đấm đều hung ác đâm mạnh vào, cây nến đang cháy đại khái là thọt đến tử cung mập mềm nhạy cảm của lão già, cả người y không ngừng run rẩy, thai nhi an tĩnh rất lâu liều mạng đấu tranh, bụng lớn hồng hào xinh đẹp phập phồng mạnh, không ngừng run rẩy lay động.
Cánh tay Đại hoàng tử cũng thọc vào thai huyệt của phụ hoàng, trực tiếp rút cây nến ngắn ngủi đã hoàn thành sứ mệnh của mình ra, hai múi hoa sợ đến phát run, không dám khép lại, lộ ra vách đạo hồng nộn chảy nước, róc rách chảy ra dâm dịch cũng là màu đỏ hồng.
Đại khái là bị bỏng đi, Đại hoàng tử lại tà khí cười một tiếng, để cho bổn điện hạ hạ nhiệt một chút cho ngươi.
Thân thể mang thai mất sức tạm thời lấy được an nghỉ chốc lát, bụng lớn đáng thương tròn vo không có lại bị người tát đánh, tưới nến nóng, thai huyệt trơn mềm ẩm ướt cũng không có bị người thô bạo đâm vào.
Mặc dù long thai vẫn ở trong bụng mình run rẩy không yên, hơi vặn người một chút, chỗ sâu tử cung truyền tới đau nhói liên tục không dứt, lão hoàng đế bình thường được nuông chiều cực kỳ lúc này lại cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ, chỉ có mồ hôi lạnh trên trán giống như hạt đậu to lớn, không ngừng chảy xuống.
Người điên, hắc y nhân này không cần tiền tài, nói không chừng thật sẽ hại mạng của hắn.
Lão hoàng đế thấy sợ hãi từ sâu trong lòng.
Mà bên này, Đại hoàng tử lại chậm rãi khoan thai tìm được thứ mình cần: Một cột băng thấm lạnh được bọc kín, mới vừa lấy ra, một lớp sương lạnh bốc lên, nằm trên tay Đại hoàng tử tan chảy đầy nước lạnh.
Một tay Đại hoàng tử cầm cột băng kia, một tay cầm một cây nến mới tinh mới vừa đốt lên, hai thư này đều to lớn ngang nhau, còn lớn hơn so với cây nến vừa nãy.
Bởi vì hưng phấn, con ngươi từ trước đến giờ vốn gợn sóng không sợ hãi kích động loé sáng, không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy bộ dáng tiếp theo của lão già này.
“A a a a a a! Oa oa oa nga ——! Ách! Hắc a a! Không! Ô ư! A ~! ! !”
Cột băng thật dài giống như là vun băng của đoản kiếm, đầu tan chảy trở nên nhẵn nhụi, thọt vào bên trong thai huyệt mềm mại ấm nóng thì, mang tới lại là đau nhức thấu xương.
Trên cột băng trong suốt lóe ánh lạnh, mỗi lần bị rút ra lại bị đâm vào, thật giống như sẽ thu nhỏ lại một vòng, còn mang theo màu đỏ xinh đẹp.
Bụng lớn của lão hoàng đế vô cùng quý giá, long thai bên trong được chăm sóc từ lúc mới bé xíu, đói lạnh đều không được, thai động mạnh như sắp phá bụng chui ra.
Mà bây giờ đường huyệt nối thẳng tử cung vừa bị bỏng, bây giờ lại bị cột băng cắm mạnh vào, nước đá hòa tan nhanh rót ngược vào, hòa chung một chỗ với nước ối ấm áp, khiến thai nhiễm lạnh đấm đạp không ngừng.
Cái này còn không đủ.
Đại hoàng tử nhìn lão hoàng đế liều mạng uốn éo người nâng cao cái mông khiến cái bụng lớn lắc lư trái phải, bị bộ dáng xấu xí của y chọc cho tâm tình vui sướng, nhẹ nhàng bật cười, cằm hắn hơi nâng lên, cây nến đang cháy chảy ra sáp nến nóng bỏng, thoả thích uốn lượn từng dòng trên bụng lớn sáng bóng trơn nhẵn.
“A! A a a!”
Cái bụng lão hoàng đế nóng bừng, trong huyệt lại lạnh như băng, băng lửa hai cực, thân thể run rẩy co rút mạnh, y bị kích thích hai chân không ngừng phát run, tính khí một mực đau đến như nhũn ra trong đau đớn điên cuồng vung vẩy lên xuống, lúc mềm lúc cứng, đi đôi với tiếng rên rỉ thống khổ, bao quy đầu giật giật bắn ra trọc trắng.
“A! Không được… Ô! Không được ô ô!”
Bụng lớn đầy đặn mặc dù vết thương chồng chất, phủ đầy vết đỏ, không trắng nõn trơn nhẵn, mê người đáng yêu bằng lúc đầu, nhưng bây giờ lão hoàng đế vì tránh ra khỏi cực hình băng lửa hai cực, liều mạng ưỡn thai bụng lên thật cao, bụng lớn mượt mà phấn hồng kiều diễm, như nụ hoa vậy, trông rất đẹp mắt.
Bụng lớn trơn mềm đầy nước mềm nhũn trĩu xuống một chút, giống như mặt trăng bị khuyết.
Hoặc là trăng máu khác thường.
Đại hoàng tử ung dung thong thả đều đều tưới sáp nến lên trên bụng lớn tròn trịa của lão hoàng đế, đầu gối tiếp tục không ngừng hung mãnh thúc cột băng ở trong huyệt của y vào trong.
Hắn thậm chí còn có thể phân chia thời gian, dùng đầu ngón tay sờ một cái miệng dâm huyệt mềm mại, cảm giác được thịt non bên trong trở nên lành lạnh,
Tâm tình cực tốt.
“Ô ô ô ——!”
Cột băng chợt bị đại hoàng tử dùng nắm tay đút mạnh vào, cho dù cột băng nhỏ đi rất nhiều đối với tử cung non mịn mà nói cũng là một vũ khí có lực sát thương cực mạnh, huống chi nó còn hoàn toàn đâm vào tử cung, nguy hiểm đâm vào mang thai trong suốt, đầu nhọn vừa vặn chạm vào trên đùi của thai nhi.
Nó sợ hãi dùng sức tay đấm chân đá.
Lão già kia tựa như thật sự sắp không được rồi, cũng không còn sức để nói nữa, cổ tay và cổ chân bị dây thừng siết ra vết đỏ thật sâu đã buông tha giãy giụa, khi hắn đem thân thể cồng kềnh treo cao lên một chút, thân thể với cái bụng lớn không còn chút sức lực giống như một xích đu vậy, hơi đung đưa.
Đại hoàng tử một thân hắc y buộc chặt lại tấm vải che mặt, gương mặt che kín, chỉ để lộ ra một đôi mắt đen tối, hắn lại kiểm tra một lần, xác nhận cầu trong miệng nhét rất kín, tay chân lão hoàng đế cũng bị trói rất chặt, buộc nút chết, lúc này mới cởi cái khăn che mặt của lão già kia ra.
Cặp mắt chảy nước mắt hơn một giờ, từ lâu trở nên sưng đỏ không chịu nổi, lúc khóc lớn, rất nhiều lông mi rơi vào mắt, vừa đau vừa ngứa, bức chảy càng nhiều nước mắt hơn.
Lúc lão hoàng đế thét chói tai giãy giụa, theo bản năng mở mắt ra, miếng vải đen sần sùi kia cọ mạnh lên con ngươi yếu ớt của y, hai mắt vẩn đục bị tổn thương, không ngừng chảy nước mắt, trên mặt lóng lánh lạnh như băng, sờ lên lại vừa ướt vừa mềm.
Hai mắt y trong bóng tối quá lâu, chợt tiếp xúc với ánh sáng, ánh mắt bị kích thích đau nhói, ngay sau đó, bóng người đứng yên như núi của hắc y nhân hoàn toàn xuất hiện ở trước mặt y!
Thân thể lão hoàng đế co quắp kịch liệt, ánh mắt không ngừng chảy ra nước mắt đang liều mạng trợn to, muốn nhớ kỹ mặt của tên điên cuồng này, nhưng lại chỉ có thể nhìn được một đôi mắt lạnh lùng.
Ngay cả hình dáng đuôi mắt đều bị che giấu rất tốt, thậm chí không biết là nhếch lên hay rủ xuống.
Tên ác đồ cuồng vọng như vậy, cho dù lão hoàng đế đang bị trói, cũng phải thông qua tiếng hô “Ô ô ô” điên cuồng và thân thể mang thai lay động không ngừng, bày tỏ kịch liệt sự bất mãn của mình.
Có thể mắt mờ y không biết, Đại hoàng tử thấy cái mông của y cong lên càng mê người, cúc huyệt phấn hồng không ngừng chảy nước, ánh mắt khẽ híp.
Phân thân to lớn tím phồng đâm mạnh vào cúc huyệt của lão hoàng đế, miệng huyệt dính phải nước chảy từ hoa huyệt trở nên trong suốt tỏa sáng vẫn vô cùng chật hẹp, nếp nhăn mềm mại hồng hồng bị dồn ép, phân thân của đại hoàng tử có thể so với lưỡi dao sắc bén thọc mạnh mấy chục lần, lập tức xé rách, chảy xuống máu nước tươi đẹp.
Đại hoàng tử thấy rõ, hoàng đế thoáng qua ngạc nhiên và không thể tin rồi biến mất, ngay sau đó, mặt già thống khổ nhăn lại, miệng há y rất lớn, phát ra tiếng hét điên cuồng trong im lặng.
Trong nháy mắt đó, thân thể trắng nõn cồng kềnh chợt ưỡn cao nhất, trên thai bụng to lớn đầy đặn như đủ tháng, đọng một lớp sáp nến bị tưới đi tưới lại, một tầng thật dày, rốt cuộc dần dần nguội đi đông lại, tạo thành một lớp khuôn bụng đầy đặn mượt mà không một chút tỳ vết nào.
Đại hoàng tử cực kỳ hài lòng, vật dưới háng vận động thật nhanh, to lớn như cánh tay trẻ em cắm mạnh vào, lại rút ra, phía trên ngày càng dính nhiều nước dịch và máu, Đại hoàng tử cúi thấp xuống, thừa dịp lão hoàng đế hoàn toàn bị cưỡng gian đến hôn mê, mới bấm eo mềm nhũn của y, phát ra một tiếng than thở sảng khoái.
Hắn thỏa thích đánh cái vú lớn không ngừng phun sữa của lão hoàng đế, sữa trắng như tuyết đọng lại trên khuôn bụng rải lên những đốm nhỏ, trắng mịn và trong sáng, kỳ dị dung hợp vào một chỗ, thanh thuần xinh đẹp.
Đại hoàng tử thao mạnh cúc huyệt còn chưa khai bao của phụ hoàng, cảm giác căng chặt thoải mái như ở trên mây, cọ sát lên miệng hoa huyệt còn đang không ngừng chảy ra nước đá, thỉnh thoảng lại véo nhẹ lên cánh hoa diễm lệ, tâm tình chưa từng tốt như vậy.
Lão già kia, phải đánh cho ngươi chảy sữa thì ngươi mới biết điều được.
~ Hoàn truyện 5 ~
Bạn phải đăng nhập để bình luận.